Bố dượng loạn luân với đứa con gái hư của mình

Bao lần anh tìm mà không thấy …. Còn Nam, công danh thành đạt tưởng rằng sẽ là hạnh phúc, hạnh phúc trong nhung lụa. – Còn đấy em ! Thế rồi, Phương nhận được tin: Nam đã nhận lời yêu một người con gái cùng cơ quan, người con gái là con một vị thủ trưởng Bộ chủ quản và họ đã cùng nhau chuyển vào thành phố Hồ Chí Minh để lập nghiệp với bước đường công danh đang rộng mở trước mắt Nam, khi Nam là con rể của vị thủ trưởng trên bộ. Bãi biển ngày ấy, bây giờ vẫn thật thơ mộng, thật đẹp, đẹp đến nao lòng, nơi ấy có tình yêu, có sóng nước rì rào vỗ về, có ánh trăng chênh chếch đầu ghềnh, có những roi cát và bước chân họ để lại, có những câu chuyện về tương lai hạnh phúc, về tất cả những gì mà bây giờ với Phương là kỷ niệm, là đau khổ. Bao lần anh tìm mà không thấy …. Vượt qua cái lúng túng Nam chủ động:
– Phương ! Anh phải biết những gì anh có hôm nay là do ai ! Vâng thế rồi những ngày nghỉ cuối tuần họ được sống bên nhau cứ thưa dần, thưa dần khi mầm sống của Nam cứ lớn dần, lớn dần trong Phương.